Từ "loạn lạc" trong tiếng Việt là một từ ghép, có nghĩa là tình trạng hỗn loạn, không có trật tự, thường xảy ra trong một xã hội, đất nước hoặc một tình huống nào đó. Khi nói đến "loạn lạc", chúng ta thường nghĩ đến những tình trạng mà mọi thứ trở nên rối ren, không kiểm soát, và không có sự ổn định.
Câu đơn giản: "Trong thời kỳ chiến tranh, đất nước rơi vào tình trạng loạn lạc."
Câu nâng cao: "Dưới áp lực của các thế lực bên ngoài, chính phủ không thể kiểm soát tình hình, dẫn đến sự loạn lạc trong xã hội."